Trong một số phiên bản truyện kể dân gian, Chú hề từng là một người có tuổi thơ bất hạnh, lớn lên trong thiếu thốn, luôn che giấu tổn thương bằng những trò đùa. Một ngày, trong một chuyến lưu diễn, ông bắt gặp một đứa trẻ mồ côi khóc nức nở bên lề đường. Chú hề đã đưa đứa bé một viên đá lấp lánh mà ông luôn đeo trên cổ và nói: "Khi cháu giữ viên đá này, cháu sẽ không còn cô đơn nữa."Gọi tên em, gió cuốn bay xa,Chỉ còn
Đỏ làm người bảo vệ công lý.Trong kho tàng biểu tượng hiện đại của văn hóa đại chúng và công nghệ, “Lửa 88” không chỉ đơn thuần là một cái tên. Đ
Từ tiếng cười đến sự tỉnh thứcMỗi nụ cười em nở là một lời nguyềnNhưng anh chẳng muốn tỉnh giấc..."Đoạn lời trên thể hiện đầy đủ đặc trưng của bà
Sử dụng công nghệ để bảo tồn – chứ không phá vỡ – cổ tích là cách thông minh. Ví dụ: làm phim hoạt hình cổ tích nhưng giữ nguyên cốt truyện và ti